Hai lần trở về nhà ngoại cùng hai đời chồng của tôi.
Khi 23 tuổi, tôi lấy chồng và từ đó ít về thăm mẹ dù chỉ cách 3km. Vợ chồng tôi làm lao động tự do, thu nhập không ổn định. Mẹ chồng tôi có tính gia trưởng, thường xuyên chỉ trích tôi, trong khi chồng tôi lại nghe lời mẹ. Nhiều lần, bà chê bai tôi và yêu cầu chồng phải "dạy dỗ", dẫn đến việc anh đánh tôi khi tôi phản ứng. Sau 2 năm, tôi sinh con gái nhưng nhận được lời châm chọc từ mẹ chồng ngay khi đón con. Khi chồng nghe mẹ kể, anh đã đánh tôi mà không cho tôi giải thích. Trong tháng ở cữ, mẹ đẻ tôi phải sang giúp đỡ.
Mẹ chồng tôi thường ám chỉ rằng gia đình tôi chỉ sống nhờ vào rau màu, nên bà không thể chỉ ngồi bế cháu. Bà kể ngày xưa chỉ nghỉ một tuần sau sinh rồi đi làm ngay, không như tôi có thể nằm chơi cả tháng. Một hôm, khi chồng đi làm xa và mẹ chồng đi chợ, tôi phát hiện bình gas bị rò rỉ. Tôi chạy sang nhờ hàng xóm sửa và gửi con cho nhà bên cạnh. Sau khi xong việc, tôi dẫn anh vào nhà rửa tay thì mẹ chồng về và vu cho tôi tội dẫn trai về. Tối đó, chồng tôi nghe mẹ kể và đã tát tôi mà không cho tôi giải thích. Cực chẳng đã, tôi phải hét lên: “Mẹ và anh đừng có bôi nhọ danh dự con như vậy”.
Mẹ chồng và chồng tôi đã ném quần áo của tôi ra đường và đuổi mẹ con tôi đi. Tôi phải về nhà ngoại nương nhờ. Không lâu sau, chồng tôi đến đòi ly hôn trong tình trạng say xỉn và chửi bới bố mẹ tôi. Tôi ly hôn khi con gái chưa đầy 1 tuổi. Khi con gái tôi 3 tuổi, tôi gửi con cho ông bà nuôi và lên thành phố làm việc. Tại đây, tôi gặp một người đàn ông 40 tuổi, cũng từng ly hôn, và chúng tôi quyết định sống chung sau một năm. Tuy nhiên, cuộc hôn nhân thứ hai không như mong đợi, chồng tôi cũng có tính cờ bạc và thường đánh tôi. Tôi phụ mẹ chồng bán hàng và ghi lô đề mỗi chiều.
Chồng tôi thường tham gia đánh bạc, khiến cuộc sống của tôi luôn biến động theo thắng thua của anh. Khi anh thắng, tôi được hưởng cuộc sống sung túc, nhưng khi thua, anh thường trút bực dọc lên tôi. Gần đây, anh đã cắm sổ đỏ hai miếng đất và tiếp tục vay nợ với lãi suất cao. Khi trở về, anh thông báo đã mất tiền nợ, tôi cảm thấy tuyệt vọng khi phải sống giữa đất khách quê người, không nhà và có đứa con chưa đầy 1 tuổi. Cuối cùng, tôi quyết định anh lên Hà Nội tìm việc để trốn nợ, còn tôi ôm con về nhà với bố mẹ.
Bố mẹ tôi không nỡ đuổi tôi đi, nhưng bố nói rằng số phận tôi đã khổ thì không thể tránh khỏi. Bố đề nghị cho tôi miếng đất nhỏ để mẹ con tôi sống, không nên lấy chồng nữa. Chồng thứ hai của tôi thỉnh thoảng ghé thăm và muốn ở lại để làm ăn. Bố mẹ lo tôi sẽ khổ vì cờ bạc, khuyên tôi không nên dây vào những người như vậy. Tôi đang phân vân, nếu bỏ chồng thì thương con không có bố, nhưng sống với anh thì sợ bị bạo hành và phải trả nợ cờ bạc.



Source: https://afamily.vn/hai-doi-chong-va-2-lan-om-con-ve-nha-ngoai-bat-dac-di-cua-toi-6622.chn